Truyện 18+, Em Một mảnh kí ức ngày xưa, đọc Truyện 18+ Em Một mảnh kí ức ngày xưa hay nhất

watch sexy videos at nza-vids!
truyện 18+, truyện sex, truyện người lớn
Đọc Truyện SeX 18+
  • TruyenHay18.Sextgem.Com Truyện 18+, truyện tranh sex 18+, đọc truyện người lớn, truyện sex hay luôn cập nhật.

  • Lưu địa chỉ vào bookmark: trình duyệt đang sử dụng Opera | Ucweb
  • Trang chủ Ảnh sex Tải phim sex Tải Game
    Home >
    Tìm kiếm | Lượt Xem:

    Bottom Bạn đang đọc:

    n nó méo mồm: “nhắn tin ngoại mạng tốn tiền quá”. Rút cục, nó đã phải ôm màn đi ngủ từ 9h với cái cục tức to bự binh ứ lên tận cổ và ước mơ “vì một ngày mai điện thoại cô bé không hết tiền” ( =.= ).
    Sáng ngày hôm sau, nó thức dậy trong tình trạng đầu đau như đũa bổ, mắt kèm nhèm như bóng đèn đứt dây. Lại 1 ngày mới bắt đầu với tour du lịch chạy 1 vòng quanh sân thượng, điểm tâm bằng 1 gói bimbim poca và tiếp tục ngao du tới trường bằng xe căng hải ( chẹp. Rõ khổ thân. Xe không biết đi mà đòi gái gú gì đây ).
    Vừa mới thò mặt vào lớp, tự dưng đập đánh “bốp” vào mắt nó là bản mặt biến thái của thằng H và câu nói
    - Thằng kia. Tối hôm qua mày xí xớn nhắn tin gì với TH đấy hả >”<
    Quá khứ ….
    ”1 .. 2 .. 3 .. 99 .. 100 .. 101 .. Quái. Sao cái trò đếm cừu này chẳng làm mình buồn ngủ gì hết thế này” – Nó chợt nghĩ. Đã quá nửa đêm từ lâu rồi mà nó vẫn không thể ngủ được. Trong đầu cứ ong ong, có lúc lại như có cái gì vỡ loảng xoảng. Mới sáng nay thôi nó còn hớn ha hớn hở, tung tăng vui vẻ tới trường. Thế mà sau khi bị thằng H đánh phủ đầu bằng câu hỏi làm nó điếng người, nó đã trở lại thành thằng nhóc dật dẹo, mệt mỏi như mọi khi …
    Sáng nay ….
    - Thằng kia. Tối hôm qua mày xí xớn nhắn tin gì với TH đấy hả >”<
    Ngây ra 1 lúc vì bất ngờ, nó chối bay
    - Đâu. Nhắn nhéo gì đâu. Mày nhầm à – Miệng thì nói mà trong đầu nó thì nghĩ “thôi quả này vẹo rồi. Không biết làm thế nào mà thằng này biết được nhỉ. Mình đã chuẩn bị cẩn thận kĩ lưỡng lắm rồi mà”
    - Thôi không phải bao biện. Tao biết thừa rồi. Mày nghĩ tao ngu hả – Thằng H cười khinh khỉnh, nói ( đích xác là nó nghĩ thằng này ngu o.o )
    - ….
    Thằng H vẫn giữ cái bộ mặt đó, một tay chỉ vào thằng P đang đứng kế bên, tay kia lắc lắc cái điện thoại, nói tiếp
    - Hiểu chưa cu ?
    Nó ngây ra 1 lúc, bỗng chợt hiểu. Kế hoạch của nó tưởng chừng như hoàn hảo bỗng nổ đánh bụp vì một sơ suất rất chi là tiểu học. Nó đã quên béng mất không dùng sim điện thoại khác =.= quên tiếp nữa là cô bé rất thân với thằng P, gần như có chuyện gì cũng kể cho hắn nghe. Thế là chỉ vài thao tác đơn giản, số của nó bay đánh vèo tới tay 2thằng quỷ kia. Và ôi thôi, tàn đời thằng nó. Trời gió mát mẻ mà mặt nó nóng hừng hực, chỉ muốn kiếm cái lỗ nẻ nào mà chui xuống cho đỡ xấu hổ. T.T Sau khoảng thời gian lâu như cả thế kỉ, nó thốt lên được mấy từ
    - Ờ thì ….
    - Thôi khỏi. Chỗ anh em bạn bè với nhau, tao không bắt bẻ gì đâu. Coi như để em nó giao lưu quen biết cũng được.
    Cứng họng, nó không biết nói gì hơn nữa ngoài từ cụt lủn
    - Ừ !
    Sau biến cố lúc sáng, về tới nhà nó vẫn cứ tự dằn vặt mình. Từ việc thằng H bỏ qua không nghi ngờ gì thì tất nhiên nhìn ra nó là thằng bạn tốt, không chấp nhặt ( hoặc là quá đụn =.= ). Thế mà nó lại làm như thế này, liệu nó có còn đáng được gọi là anh em của H hay không. Dẫu sao thì bây giờ, cô bé vẫn đang là của H mà. Từ trước, nó vẫn coi khinh hành động cướp vợ bạn. Thi thoảng gặp trên thông tin báo chí nó cũng lao vào đả kích kịch liệt. Thế mà giờ đây, nó có thể tự khinh rẻ mình hay chăng ? Đi ngược lại lập trường xưa nay của mình, liệu nó có làm được không ? Từng giờ, từng giờ, nó đấu tranh tư tưởng dữ dội. 1 bên là con đường đi tìm hạnh phúc mới lạ, bên kia là tình cảm anh em chiến hữu thân thiết bấy lâu, có thể chọn lựa hay sao ?
    Hiện tại ….
    Lại nắng. 1h30 chiều, cái nắng gay gắt vàng rực ngoài trời như nung đốt một bóng dáng lẻ loi giữa con đường vắng tanh. Mặc kệ thời tiết, mồ hôi đầm đìa, nó vẫn bước đi. Bước để tìm lại kí ức ngày mới gặp em. Tìm lại kí ức buổi chiều hạ ngày ấy. Cứ thế … Cứ thế … Bước đi … Bước đi … Cuối cùng, nó dừng chân lại tại trước cửa một ngôi nhà. Tay đặt lên chuông dợm bấm nhưng lại thôi. Mắt nó ngước nhìn lên ban công trên cao kia, nơi đã từng có người con gái ấy đứng chờ nó …. Đôi chân lại bước, lại bước đi, bước xa khỏi cái kỉ niệm đã là ngọt ngào của một thời xưa ấy ….
    Ngày ấy ….
    …. Nó nhìn em, cười nhẹ, vuốt lên đôi má bầu bĩnh đáng yêu, hỏi
    - Có chuyện gì mà trông buồn thế em ?
    - Không ạ ! – Em ngước lên, đôi mắt trong veo, phảng phất như gợn sóng thu nhìn thẳng vào nó.
    - Không là không thế nào. Có gì lo lắng nói anh biết với chứ. Giữa 2 đứa mình vẫn còn điều giấu diếm sao.
    Bỗng em ôm lấy nó, vòng tay xiết chặt lại, nước mắt từ từ chảy ra.
    - Ơ. Em làm sao thế TH ? Tại sao lại khóc ? – Nó hoảng hốt
    - ….
    - Ngoan nào, đừng khóc bé yêu của anh.
    - Mình sẽ bên nhau đến bao giờ hả anh ?
    - Đến bao giờ à …. Sao tự dưng em lại hỏi thế ?
    - Chẳng tự dưng gì cả. Anh trả lời em đi
    - …. – Nó nhìn em, đưa tay quệt đi những giọt nước mắt long lanh trên đôi mắt ấy – Chúng mình sẽ bên nhau mãi mãi, cũng như tình yêu của anh dành cho em, bất tận. Yêu em tới ngày trái đất ngừng quay.
    Em không đáp lại, chỉ ôm chặt nó hơn, như sợ rằng nếu lỡ thả ra nó sẽ vụt bay mất.
    Nó lại cười, nụ cười phảng phất mang vẻ gì đó rất khó hiểu. Và nó hôn em, nụ hôn nồng cháy, chan chứa bao tình yêu của nó dành cho em. Nụ hôn xóa nhòa nước mắt, trút bớt những lo âu, khúc mắc trong 2 đứa tưởng như khiến tâm hồn chúng nó quyện lại gần nhau hơn ….
    Hiện tại ….
    Nó cười gằn, tiếng cười không còn trong trẻo như trước nữa mà mang một vẻ gì đó cay đắng, từng trải, bất cần đời hơn. Nó nhớ nụ hôn ấy, nụ hôn ngỡ tưởng rằng ngọt ngào nhưng thực ra là 1 nụ hôn dối trá che đậy cho lời hứa giả dối của nó với em. Lòng nó đau như cắt. “Yêu em tới ngày trái đất ngừng quay ư ? Phải. Tới bây giờ và mãi mai sau anh vẫn sẽ yêu em. Nhưng giờ đây em đâu còn bên anh mà nhận lấy tình yêu đó. Mình sẽ mãi mãi bên nhau cơ mà em ? …. Tại sao ….”. Nó ngồi đó, ngây ngô, thất thần, phảng phất như 1 pho tượng. Cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua, chỉ tự hỏi: “ngày ấy, phải chăng mình đã sai ? Như thế phải chăng là tốt nhất cho em ?”. …. Nó khóc. Giọt nước mắt mặn đắng của 1 thằng con trai, từ trước tới giờ vẫn cho là mình mạnh mẽ. Giọt nước mắt mang những kí ức về em ….
    Nắng lại mưa, mưa lại nắng. Dòng đời cũng chỉ như một con sông. Nếu bạn may mắn, đó sẽ là một con sông chảy hiền hòa, được sống 1 cuộc sống yên ấm, hạnh phúc. Còn nếu không ? Chúc mừng ! Bạn sẽ có những trải nghiệm để hoàn thiện chính mình, sống tốt hơn ^^
    Quá khứ ….
    Sau vài ngày sống sót đấu tranh tinh thần kịch liệt, cuối cùng nó cũng đã biết được mình nên làm gì. Anh em chiến hữu là trên hết, ngoài biển kia còn nhiều cá lắm, kiểu gì cũng sẽ có một ai đó cho ta. ( Xời. Nghĩ thế chứ chắc gì đã câu được con cá nào mà mơ ). Đời như đẹp hơn, cuộc sống cũng phần nào tươi sáng hơn. Mới ngày trước thôi, nó còn đang trong tình trạng ốm tương tư ( ), thế mà bây giờ thì khác hẳn tung tăng như con chim non trong nồi canh.
    Tiếc thay. Mấy ai biết được chữ “ngờ”. Đời mà không có “ngờ” thì đâu còn là đời nữa phải không các độc giả yêu quý =">"> Ông trời quả là tốt bụng, để cho thằng nó sống yên lành được đúng 16 tiếng ( 6h sáng tới 10h tối đó thưa quý vị ).
    Tối ….
    Hôm nay nó chăm bất ngờ, ngoan ngoãn lôi cả tấn bài tập thầy giao từ đời nảo đời nào ra cày cuốc chứ không lông bông như mọi khi. Bỗng nhiên, khi trong đầu đang lủng lẳng toàn anđehit với xeton thì cái điện thoại ôn dịch bỗng rung bần bật. Nó cầm điện thoại lên, làu bàu
    - Dở hơi dở hồn. Không biết đứa nào hư hỗn dám nhắn tin làm đứt mạch enstein của ông =.=
    Đang trong cơn phát tiết dở, mắt nó vừa dính đến cái điện thoại thì ….
    - Khốn nạn ! Trời ơi ! Trời cứ phải chơi tôi đấy à =.= – Nó thốt lên sau khi stun đúng 5s như dính elune arrow của miranda ( =">"> )
    Trên màn hình điện thoại là thông báo hiển thị có tin nhắn mới, người gửi: cô bé. Nó bối rối, không biết phải làm gì, mở ra đọc hay xóa đi ngay. Muốn thì muốn mở ra lắm, nhưng nó lại ngại sẽ nhìn thấy những thứ không mong muốn. Nhờ lịch sử hồi bé táng 1 ngày mấy bịch fristy mà bây giờ trong đầu nó lởn vởn mấy viễn cảnh rất chi là ảo lòi ( o.o ). Nó sợ tin nhắn đó là vài câu chửi, hay khinh bỉ gì đấy. Nguy hiểm hơn nữa có thể là bẫy sập của lũ thằng P,thằng H. Nhưng mà, nếu là của cô bé thật, thì mình không rep liệu có bất lịch sự quá không ( Vâng ! Thằng nó đây cũng biết đến lịch sự đấy ).
    Đấu tranh tư tưởng, tự hỏi tùm lum beng gì thì cũng thế thôi, không gì có thể thắng được sự hiếu kì muốn đọc khi mở cái tin đó ra. Nào thì mở ….
    - Phù ! Hên quá, chắc không phải bẫy gài rùi.
    Tin nhắn chỉ có mấy chữ: “Sao rồi ? Hôm nay lại không giả làm người giời nữa hả anh “
    - À thôi Người trời thì cũng có tên chứ. Xin chính thức giới thiệu, anh tên là T, lũ thằng H với thằng P là đệ của anh ^^ – Không hiểu sao, không có kế hoạch tác chiến trước thì nó lại hành văn mạch lạc, rõ ràng, đủ ý nghĩa như thế này
    - Thế cơ Cơ mà em chưa bao giờ nghe anh P nói anh ý có sư phụ đấy
    - Xời. Chẳng qua là anh quá xấu hổ với tài nghệ của nó nên bắt nó giữ kín sư môn thôi
    - =">">
    - Mà tự dưng nhắn tin cho anh làm gì ? Không sợ H ghen à ?
    - Ui. Vừa nạp thẻ xong nên nhắn thôi. =">"> Anh H hiền lắm, anh ý không ghen đâu
    - Ô.Ô nó mà hiền á. À mà nhân tiện anh thông báo lun. Thằng này là cao thủ sát gái đóa, nhiều tay lắm. Cẩn thận nha bé =">"> – Nó tranh thủ bôi xấu hình tượng thằng bạn
    - Thế cơ á Liệu có bằng em không nhỉ ?
    - Em làm sao ?
    - Hình như em là cao thủ tình trường đấy anh ạ. Từ lớp 5 tới giờ phải hơn chục người rồi =">">
    - @@
    - Cơ mà chúng nó dũng cảm cực, làm quen trực tiếp kìa. Đâu có như ai đó mang tiếng con trai mà nhát gan, phải giả làm người trời làm quen người ta =">">
    - …. – Nó trố mắt. Không ngờ vòng vo mãi hóa ra cô bé này đá đểu mình. Thâm thúy quá =.= Nó ngượng đỏ mặt. May mà đang là nhắn tin, chứ nói chuyện thật thì chết mất. Hix. Bị con gái chê đúng là cái nhục lớn nhất của thằng pêđê, ý quên, thằng đàn ông chứ >,<
    - Êu. Sao không nhắn lại kìa anh. Xấu hổ quá chui rúc đâu đó trốn luôn rồi à= ">">
    - …. – Sốc tập 2.
    - Thôi xấu hổ tiếp đi nhé =">"> Em ngủ đây. Ngủ sớm mới cao được. Pp anh
    Quẳng cái điện thoại qua 1 bên, nó thầm nghĩ: “Quả này thì khổ rồi. Mai ra trường lại thành trò hề cho mấy thằng ôn kia rồi. Sao khổ cái thân tôi thế này T.T”.
    Hiện tại ….
    Mới sớm mà mắt nó đã nhíu lại. Chắc là hậu quả do việc sáng dậy sớm, chiều lại đi lượn nắng đây. Nó nằm xuống, nhắm mắt lại, thư giãn thoải mái. Tâm hồn nhẹ bỗng, như đi vào chốn thiên thai, chỉ có nó, em và những kỉ niệm ngày ấy. Nó dần bước vào giấc ngủ, cánh tay đưa sang bên như muốn ôm ảo ảnh em vào lòng …. Thật bình yên ….
    Vì để tăng độ lừa tình nên tác giả không thèm kể tiếp quá khứ =">"> ngồi đó mơ đi nhé các độc giả yêu quý. Heheh
    Hiện tại ….
    2/6 Hôm nay là ngày mà mấy bạn hiền 94 phải đi thi tốt nghiệp đây. Trong bầu không khí thi cử đầy sốt sắng với bao lo toan về phao phủng, lộ đề lộ điếc, nó vẫn nằm quay ở nhà ngủ. Mấy ngày nay nó ngủ nhiều, cứ đặt lưng xuống là ngủ. Chắc là do sự ham muốn lại được tới thế giới bình yên, hạnh phúc kia. Chỉ có ở đó, nó mới được sống thật là chính bản thân mình. Chỉ có ở đó, nó mới được cách li khỏi nỗi buồn. Chỉ có ở đó, nó mới được gặp lại em ….
    1 ngày trong kỉ niệm ….
    - Bước nhanh nào em. Đi chậm thế thì bao giờ mới lên tới mà xem được
    - Không biết đâu. Mệt lắm. Người ta leo thế này còn chê gì
    - Ề. Ẻo lả
    - Vâng em ẻo lả. Thế mà đầy người thích ẻo lả này đấy
    - Hê. Ai nhỉ ? Anh chả biết đấy =">">
    - Nhiều lắm mà anh không biết thật à ?
    - Ừ. Chả biết ai – Nó vẫn giả ngu
    - Vâng thế thôi. Mấy hôm nữa về em dẫn vài đứa về ra mắt anh nhé – Em cười lém lỉnh
    - À thế thì thôi =P anh nhớ ra rồi.
    - Thôi là thôi thế nào được. Đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh mà – Em lại cười, nụ cười như khiến nó say say
    - …. À à. Thôi leo đến rồi kìa em – Nó vội đánh trống lảng, không cho em cơ hội xoáy nó mấy phát nữa
    - Gớm. Người đâu mà …
    Em chưa kịp nói xong, nó đã kéo tay em đi lên. Cửa vào hang cũng kha khá cao. Mấy bậc than trơn trượt vì trận mưa tối hôm qua. Vừa đi nó vừa giới thiệu
    - Hang này gọi là hang Đầu Gỗ, hay đúng ra phải là hang Giấu Gỗ. Nơi này trước kia Trần Hưng Đạo đã cho giấu những cọc gỗ dùng trong trận Bạch Đằng, kháng chiến chống quân Nguyên hồi trước đấy.
    - Uầy. Anh giỏi thế. Sao anh biết mấy cái này thế ?
    - Chuyện. Bí mật. Anh của em mà lại =">"> – Nó cười tự hào. Thực ra để biết được mấy thứ này, lúc đứng chờ tàu, nó đã phải giả vờ gọi điện thoại để trốn ra 1 góc luyện google thần chưởng rồi.
    Lên hết những bậc thang đá là một ít những bậc gỗ nữa, rồi dẫn tới một lan can gỗ cũng khá rộng, cao chót vót, bên dưới nhìn xuống là cửa vào hang Đầu Gỗ. Bỗng
    - Á ! – Tiếng em kêu lên thất thanh
    - Sao sao ? Cái gì thế em ?
    - Có con gì vừa bay sà qua đầu em T.T hình như con dơi hay sao ý. Ghê chết đi được T.T
    - Hahahah – Nó phá lên cười
    - Ơ. Sao lại cười người ta. Dỗi bây giờ đấy. ~.~
    - Nàng ơi là nàng Con này là con chim yến đấy. Chứ không phải dơi đâu. Yến tự nhiên đấy
    - Ơ thế á @@ Cơ mà sao lại có yến ở đây ?
    - Thế không ở đây thì ở đâu. Chẳng lẻ trong nhà hàng =.=
    - Hì hì. Trên này cao nhỉ anh nhỉ ! ^^ – Vừa nói, em vừa đi tới phía lan can, dang rộng tay sang 2 bên như muốn rõ hơn cảm nhận từng cơn gió mơn trên da mặt. ( Nghĩ lại thấy giống người chuẩn bị nhẩy lầu hơn. Hix). Gió biển mà, mát lắm.
    Nó nhìn em, nhìn báu vật của nó. Giờ đây trông em như một nữ thần, thanh tao, tuyệt mỹ. Làn tóc đen dài khẽ bay bay. Đôi mắt nhắm lại, miệng cười mỉm. Một vẻ đẹp đáng thấm sâu vào trong lòng. Mắt nó nheo nheo. Trên đời này còn gì vui thú hơn là được hạnh phúc ở bên người con gái mình yêu chứ.
    Nó tiến tới phía sau em, vòng đôi tay nhẹ ôm bờ eo thon. Cúi mặt xuống mái tóc, khẽ hít hà mùi hương thơm nhè nhẹ, đê mê. ( Cái này gọi là mùi con gái đúng không nhể ? Hay là mùi dầu gội đầu ? =">"> ). Em quay lại, cười:
    - Titanic hả anh
    - Bậy nào. Mình có sắp chết đâu mà titanic. Với lại đang trên núi mà.
    - Ừ nhỉ. Hì hì.
    Nhẹ xoay người em lại, nó đặt lên đôi môi em 1 nụ hôn nồng cháy. Em đáp lại, cũng cuồng nhiệt không kém. Đôi môi em thơm ngọt như quyện vào nó, say đắm, đam mê. Khẽ khàng trong hơi thở, nó nói:
    - Anh yêu em ! Mãi mãi yêu em !!!
    Hiện tại ….
    3h sáng. Nó chợt tỉnh giấc, bàn tay theo phản xạ quờ sang bên tìm kiếm em. À quên mất. Em đâu còn bên nó đâu. Nó dỏng tai lên nghe: “Rào rào” – tiếng mưa đêm mùa hạ, nghe đến là sướng tai. Ngày mai chắc sẽ không còn là 1 ngày oi bức nữa đây.
    Từng hạt, từng hạt mưa rơi xuống, trong lành, mát lạnh. Mưa như gột rửa sạch những gì còn đọng lại của quá khứ kia. Thanh thản ….. Mỉm cười, nó lại chìm vào giấc ngủ.
    Quá khứ ….
    Reng reng reng !!! Tiếng chuông đồng hồ báo thức kêu lên những tiếng chói tai phải tới lần thứ n thì nó mới chịu ngóc đầu dậy. Mắt nhắm mắt mở, nó quay sang nhìn đồng hồ. “Thôi teo rồi !!! 15′ nữa vào học” – Thế là lại 1 lần nữa nó tới trường trong tình trạng đầu tóc rối bù, quần áo xộc xệch, sách vở quyển có quyển không. Xui cho thằng nó là lại đụng ngay giám thị đại ca ở cổng trư...
    <<1234 ... 7>>
    Đến trang:
    Top Cùng chuyên mục
    Nứng Về Đêm - Chị Tuyết
    Cô vợ bất đắc dĩ full
    Câu Hồn Cuồng Gia
    Chiếc nón kỳ diệu
    Cô bé dáng người đẹp
    Cô Hoa của tôi
    Con trai nhà hàng xóm
    Đêm Las Vegas
    Xa Vợ full
    Cháu Ngoại Cháu Nội (full)
    123»
    Bài viết ngẫu nhiên
    Trang chủ
    •Hôm nay: 201
    •Tổng: 117 / 489229